Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012

  CÂY BÚT GIÁ 5 NGÀN

Năm con chị học lớp 5, bà chị họ đi học đại học ở Sài Gòn mang về cho một cây bút, cây bút mà cả con chị và thằng em đều ước ao mỗi lần qua hiệu sách, cây bút giá 5 ngàn. Khỏi phải nói con chị mừng đến cỡ nào, nó mơn man ôm ấp cầm cây bút trên tay, ngay cả viết nó cũng chỉ dám viết mấy chữ a bờ cờ như sợ viết nhiều quá bút nó hết mực.  Thằng em cũng quý cây bút không kém, nó không giành cây bút về phía mình như mọi lần mà chỉ dám xin con chị: Cho em cầm cây bút chơi chút nghe Hai. Con chị gật đầu không quên dặn mấy câu cẩn thận.
Tõm
Con chị hoảng hồn, thằng em điếng người, nó vừa làm rớt cây bút xuống giếng, cái giếng nằm trong sân mái hằng ngày hai chị em vẫn chơi.
Con chị như mọi lần, trước lỗi của thằng em: Đấy thấy chưa, giờ rớt cây bút rầu, làm sao đây ? Tiện tay nó đánh thằng em một cái bốp rõ đau.
Thằng em cũng tiếc cây bút, lại còn bị chị đánh, nó mếu máo: Có cây bút 5 ngàn mà sao Hai đánh em dữ dzẫy. huhuhu
Con chị nhìn thằng em chợt giật mình, ...có cây bút 5 ngàn… Nó xoa xoa chỗ đánh, lau nước mắt cho thằng em rồi nhẹ nhàng:
Thâu đi dzô nhà chơi nghen, cây bút rớt rầu thì thâu, bữa sau mình nói chị Ba mua lại  cho cây khác hén.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét